#4 Chuyện văn hoá làm việc

Hôm nay là một ngày chủ nhật tháng 10, ko lạnh lắm vì cũng sắp vào xuân rồi. Sáng nay nhận tin nhắn của một đứa bạn ở Việt Nam kể về việc dạo này bạn đi làm tới 9h 9h30 mới về tới nhà, bạn làm ngân hàng, có một đứa con gái, chồng thì mới ra kinh doanh riêng nên bận bịu, 2 vợ chồng gặp nhau nói chuyện chắc cũng cỡ được 1 tiếng mỗi ngày, trừ cuối tuần thì có thời gian hơn, khi về nhà giờ đó thì con cái đã ngủ, nên thành ra con ko gặp mẹ nó luôn. Xong mình có vài suy nghĩ vu vơ.

Tuần trước thì mình có lướt qua một bài Thread của một bạn ở Canada và bản chia sẻ, bản ở Canada được 7 năm, cố gắng ở đây để có được cái PR rồi đó, nhưng đang phân vân là nếu làm ở đây lương ko cao nhưng cuộc sống ở đây bình yên là cuộc sống bạn muốn nhưng lại xa ba mẹ, đồ ăn ko ngon được như Việt Nam. Còn về VN làm thì lương cao hơn (mình nghĩ là với mức sống) nhưng đổi lại áp lực công việc lại nhiều, gần ba mẹ và được ăn món ăn Việt Nam, nhưng đồng thời cũng bỏ luôn công sức 7 năm cố gắng lấy được PR Canada, về là mất luôn nên bản phân vân ko biết nên làm như thế nào.

Mình đọc bài của bạn thì cũng có phần nào hiểu, nhưng phải ra nước ngoài sinh sống thì mới hiểu rõ hơn. Là 2 câu chuyện mình tình cờ được đọc và được nghe nhưng nó thật sự là thực trạng bây giờ của giới cũng gọi là giới trẻ tụi mình ở Việt Nam. Mình có thấy đúng chuyện ở VN, văn hoá nói chung của một nước đang phát triển là như vậy, bản thân mình ko nhận ra cho tới khi mình qua NZ sống, là: Không có văn hoá quy định rạch ròi giữa thời gian cho công việc và gia đình, ít nhất trong các công ty mình làm, công ty chị mình, bạn mình làm là như vậy, nghĩa là việc gọi điện nhắn tin sau giờ làm việc là bình thường, ngày cuối tuần cũng là bình thường và ngay cả văn hoá trả lời liền khi có email cuộc gọi và tin nhắn công việc là bình thường. Mình trước đây sống và làm việc ở VN, mình cũng thấy chuyện này bình thường và cũng quen với việc đó. Nhưng khi qua NZ sống, bên này lại có 1 văn hoá sống và làm việc rất heo-thì, giờ làm việc đa số các công ty là sau 4h hoặc 5h là hết giờ, hầu như ít overtime và tất cả mọi người đều hiểu, sau giờ làm ko ai có quyền làm phiền bạn và bạn cũng có quyền ko trả lời bất cứ cuộc gọi tin nhắn nào, cuối tuần cũng vậy, nên việc ko ai nhắn tin gọi điện sau giờ làm và cuối tuần là bình thường, và việc bạn viết mail (ko phải là trong công ty mình làm nha) hôm nay, 2-3 ngày sau mới nhận được email trả lời cũng bình thường nốt luôn vì ai cũng có những việc khác phải làm. Bên này cuộc sống khá chậm rãi, phương tiện liên lạc chuyên nghiệp chính ngoài điện thoại (nếu gấp) thì sẽ là email, nên nếu ko có gì gấp thì hầu như bạn sẽ chẳng nghe cuộc gọi nào từ điện thoại của mình cả. Mình qua đây được gần 2 năm, số cuộc gọi mình nhận hầu như chưa tới 15 cuộc, ko ai gọi bán hàng vì sẽ vi phạm luật bên này, ko ai gọi spam, ko ai gọi khi giao hàng luôn, giao hàng họ sẽ để hàng trước nhà vậy thôi kiểu contactless. Nên đa số là cuộc gọi confirm khám bệnh hoặc confirm sách mình đặt bên thư viện đã có, vậy thôi. Nên nhìn chung cuộc sống bên này khá nhẹ nhàng và êm ả do họ sống khá chậm rãi và tận hưởng cuộc sống, cân bằng được công việc và gia đình.

Nhưng còn chuyện tiền bạc thì sao, cơ bản mình thấy ít nhất ở NZ, đi làm công ăn lương 2 vợ chồng, mình ví dụ như chồng mình và mình đi, mình làm designer ảnh làm tài chính thì gọi là đủ sức mua nhà góp và sống một cuộc sống đơn giản và thoải mái. (Này mình ko tính chuyện có con nha, do tụi mình ko tính sẽ có con cái) nhưng nếu có con thì bên này lại hỗ trợ cho người dân khá nhiều, học hành free tới 18 tuổi, nha khoa hay bệnh viện gì cũng free luôn và chưa kể được trợ cấp tả sữa mỗi tháng và trợ cấp luôn người trông trẻ mỗi tháng nữa. Nên chắc cuộc sống sẽ dễ dàng hơn một chút nhiều.

Mình ko chê sống VN khó hơn vì thật ra mình từng sống ở Sài Gòn 10 năm và cũng thấy không đến nỗi, chắc ít ra công việc của mình ko phải là công việc như những bạn hành chính khác. Mình làm designer nên mình được tự do hơn một chút, công việc mình 6h là xong, 10h sáng đi làm, có nhiều thời gian cho bản thân cho gia đình và bạn bè, ăn món ngon, gần gia đình lớn, thật ra với mình là khá ổn á chứ, lương thì với những thứ trên cân bằng thì lương cũng ở mức tạm ổn, cần làm freelance kiếm thêm khi rảnh, gọi là vừa đủ ko dư để trả góp mua nhà, nhưng mức sống VN mình thì khá dễ chịu, nên cuộc sống nhìn chung sẽ sôi động và tất bật hơn, vất vả hơn một chút thôi. Nhưng mình nghĩ điều này khả thi khi mình độc thân hoặc cưới chồng và ko có con.

Suy đi nghĩ lại thì, ở NZ môi trường xung quanh sẽ tự nhiên tạo cho mình một cuộc sống khá bình yên và dễ chịu, nên dễ cho mình có một lối sống cân bằng công việc và gia đình hơn. Còn ở VN thì điều này khó hơn, tìm cho mình một cuộc sống cân bằng khó hơn nhiều, nên mình cũng phần nào hiểu bài Thread của bạn Canada đó, do áp lực nhiều hơn, nên chắc là phải tự tạo một môi trường bình yên cho bản thân khi xung quanh mình ai cũng sống tất bậc như vậy cả. Chốt lại là ko cho công việc hay ai trong công việc, làm phiền thời gian dành cho gia đình và bản thân thì vậy mình mới có một cuộc sống bình yên khi ở một chốn sôi động phồn hoa như Sài Gòn hay ở bất cư đâu Việt Nam mình. Còn nếu ở trong thế ko thay đổi được tính chất công việc hiện tại thì thật mong, bạn sẽ tích góp ý định kế hoạch để tương lai sau này để bạn thoát khỏi tình thế mình ko lựa chọn được như bây giờ. Chỉ cần có mong muốn ý định mình tin là sẽ làm được. Mình ví dụ một trường hợp nhỏ và dễ hơn như trường hợp của mình và anh:

Anh làm về tài chính, nôm na là công việc của ảnh thì ảnh phải lên công ty á, nhưng ảnh là người show từng chút một cho sếp thấy là ảnh làm việc remote ở nhà mọi thứ vẫn ổn nên là bây giờ ảnh thay vì lên công ty 5 ngày một tuần thì chỉ lên 1-2 ngày/ tuần, có tuần còn chả lên công ty. Ảnh lên từ đâu 10h sáng tới 3h-4h là về. Mình làm designer cũng từng kiếm việc full-time in-house nhưng bản thân mình cứ kiểu ko ưa nên quyết định chỉ apply cho công việc mình thấy phù hợp, và may mắn sau 1 năm hơn đã mỉm cười, giờ mình cũng làm remote ở nhà luôn nên 2 đứa có thời gian khá nhiều cho nhau. Nên ăn thua là bạn có muốn hay ko và định hướng cho cái mình muốn, đương nhiên sẽ khó khăn chút khúc đầu nhưng ít ra về sau bạn sẽ có được cuộc sống mà bạn thật sự mong muốn.

Vài suy nghĩ vu vơ tới đây, và đây là ý kiến cá nhân Jo nên mong bạn đọc với tấm lòng rộng mở,

Jo cảm ơn và chúc bạn một cuộc sống vui vẻ và bình yên,

Leave a Comment

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *